《百一诗 一》拼音版
两汉:应璩
百一诗一-应璩
下流不可处。
君子慎厥初。
名高不宿着。
易用受侵诬。
前者隳官去。
有人适我闾。
田家无所有。
酌醴焚枯鱼。
问我何功德。
三入承明庐。
所占于此土。
是谓仁智居。
文章不经国。
筐箧无尺书。
用等称才学。
往往见叹誉。
避席跪自陈。
贱子实空虚。
宋人遇周客。
惭媿靡所如。
唐代·应璩的简介
(191—252)三国【guó】魏汝【rǔ】南【nán】人,字休琏。应场弟。博学【xué】,以【yǐ】文章显,善【shàn】为【wéi】书记。魏【wèi】文帝、明帝【dì】时,历官散骑常侍。齐王曹芳【fāng】立,稍【shāo】迁侍中、大将军长史。曹爽【shuǎng】执政,多违法度,璩以诗【shī】讽之,多切时要【yào】。复为侍中,典著作。今【jīn】存《百一【yī】诗》数篇,有【yǒu】辑本《应休琏集【jí】》。
...〔
► 应璩的诗(93篇) 〕