⒈ 热气上腾貌。
⒉ 明亮貌。
引前蜀 杜光【guāng】庭 《神仙感遇传【chuán】·维【wéi】扬【yáng】十【shí】友》:“既撒油帊,气【qì】燑燑然尚未【wèi】可辨【biàn】。久而视之,乃【nǎi】是蒸一童儿。”
引唐【táng】 王建 《白紵歌》之一:“夜【yè】天燑燑不见星,宫中火照【zhào】西【xī】江明。”明 高启 《猛虎行》:“目光燑燑当路坐,将军一见弧矢堕。”